Văn tế đẫm nước mắt của bạn bè tiễn biệt NSƯT Chánh Tín
Thông tin nghệ sĩ ưu tú Nguyễn Chánh Tín qua đời khiến dư luận xôn xao. Tài tử mất tại nhà riêng vào sáng 4/1, hưởng thọ 68 tuổi. Bạn bè, đồng nghiệp và khán giả trong 4 ngày qua đã liên tục đến chia buồn, thắp hương cho tài tử nổi tiếng của màn ảnh Việt.
Ngày 6/1, các bạn học của nghệ sĩ Nguyễn Chánh Tín ở trường Mạc Đĩnh Chi đã có mặt trong tang lễ của nghệ sĩ để tiễn biệt ông lần cuối.
Những bạn học của nghệ sĩ ở tuổi đồng trang lứa với ông, tầm 67, 68, 69 tuổi. Một người bạn kể lại, ngày xưa nhà của Chánh Tín là ở trên đường Hậu Giang, gần cầu Hậu Giang, ông đi học tiểu học ở trường Phước Long, rồi học trung học ở trường Mạc Đĩnh Chi. Trong số các bạn bè tới viếng có những người học cùng hoặc là biết Chánh Tín từ khi học tiểu học, rồi sau này lên trung học thì học chung với ông, có người trước và sau nhưng cùng một thời và học chung nhiều nhất là 7 năm.
Các bạn của Chánh Tín dù tuổi đã cao nhưng để tập trung lại cùng nhau thì không lâu tại nhờ có các phương tiện thông tin liên lạc. Bạn bè cũ vẫn duy trì liên lạc với nhau, nên là có chuyện là gọi hoặc nhắn tin cho nhau.
Trong tang lễ chiều 6/1, bài văn tế của bạn bè nghệ sĩ Chánh Tín làm xúc động rất nhiều người dự tang lễ. Theo người bạn học tên Nguyễn Long Dương - người đọc văn tế, từng là giáo viên dạy văn, người viết văn tế này là ông Nguyễn Hữu Tưởng - cũng là bạn học, viết trong đêm hôm trước.
“Trời vào xuân mai vừa chớm nụ,
Sao cành đào rưng rức lệ sương.
Mặt trời lên nắng rực ngày vui,
chợt ly rượu sụt sùi tống biệt.
Đôi mắt trên tường quét ngang khí phách,
nụ cười râu nhênh nhếch,
đội nghiêng mũ trên đầu ta Nguyễn Thành Luân.
Xuân thời mấy độ sáng mặt phong lưu,
thuở lady killer,
từ tiếng hát học trò Ngàn Trùng Xa Cách.
Than ôi!
Giấc ngủ đêm qua chìm trong đáy cốc,
Để quả phụ khóc mời chồng ăn sáng
ly cà phê pha nước mắt cô nhi.
Người mơ chưa tỉnh ngửa mặt phong trần.
Dăm thằng bạn chong mắt đứng nhìn nhau.
Trăm nỗi nhớ giàn lên đôi mắt đỏ.
Anh hùng bạch cốt nhan sắc khô lâu.
Khí phách tung trời Ván Bài Lật Ngửa.
Nhớ khi xưa:
Nguyễn Chánh Tín quần xanh áo trắng,
góc cửa Gia Long, Trưng Vương, Lê Văn Duyệt,
ban truyền xuân Én Đã Lên Trời
Mạc Đĩnh Chi trên bục trường ca,
từ Con Đường Cái Quan đến, Hòn Vọng Phu.
Tiếng hát kết tinh hoa sự nghiệp.
Từ buổi thiếu niên khôi ngô tuấn tú,
trong sân trường mùa mưa nước ngập,
áo nữ sinh đã bọc trắng khôi nguyên.
Đến khi tú tài điểm phấn to son,
sang Luật khoa dấy nghiệp phong lưu,
lệ đã tràn trên bao đôi mắt biếc.
Rồi đến lúc bom rơi xuống phố,
giấc mơ khoa bảng,
theo lục bình che mặt trường giang.
Rau muống bàn từ sớm đến khuya,
khao khát hiện hình,
trái trứng luộc ăn kèm rau ế
Chén rượu tao mày ngày ấy,
để chửi thề cho sướng mặt nam nhi.
Chung tay cộng khổ đồng lao,
nhằm tự tại khi thế thời phải thế.
Bạn bè dăm ba đứa,
đứa vô tù đứa đi kinh tế mới,
đứa lên thuyền theo sóng lênh đênh
Đứa bỏ xác trong rừng,
đứa làm ruộng, đứa Thanh Niên Xung Phong,
đứa nốc rượu tìm quên số kiếp
Thời gian dần dà bào mòn gian khổ,
như suối theo sông ra biển,
mưa lại về cho lá thêm tươi.
Cánh én xuân xưa rồi cũng tung trời,
Cá gặp nước, rồng gặp mây,
đã đến lúc tài năng tỏa sáng.
Ngày sao Hôm chiếu rực khung trời.
Nguyễn Chánh Tín lên ngôi điện ảnh.
Nghệ thuật thứ bảy,
đưa Nguyễn Chánh Tín vào lòng đại chúng,
tuổi tên người chợt phủ hào quang
Sân khấu đèn màu,
soi đường người thảm trải dưới chân,
đẩy danh vọng vượt qua thềm mơ ước.
Đường người đi hoa tươi cỏ biếc,
Còn bao nguyện ước chưa thành.
Trong tim người rộn rã yêu thương,
Các cung bậc tình tơ chưa dứt.
Thương thay!
Sinh tử vô thường.
Tài hoa mệnh bac.
Công danh sự nghiệp, khi trầm khi bỗng,
hoa nở tàn chung cuộc phù du.
Chén rượu cung đàn, lúc cạn lúc vơi,
Tiếng khóc cười đóng khung cõi tạm.
Nào tài hoa phúc lộc, công danh như một thoáng chiêm bao.
Đấy tữu điếm trà đình, cuộc vui chỉ dài hơn điếu thuốc.
Đời người tuy ngắn ngũi, chuông gọi người sang cõi bình an.
Sự nghiệp vẫn còn dài, danh Chánh Tín trăm năm tồn tại.
Bạn bè mình kẻ trước người sau.
Rồi có lúc gặp nhau sau núi.
Người qua cửa ngàn thu ngoãnh lại.
Dấu thân tình đầy hương đủ lửa,
dù bếp thời gian dập sớm đôi ngày
Chén rượu đào đọng máu thân thương.
Đưa người sang cảnh giới an nhiên.
Xin cạn chén của tình xưa nghĩa cũ.
Vĩnh biệt Nguyễn Chánh Tín
Thay mặt MDC 71
Nguyễn Hữu Tưởng
Cẩn tế
20200107”
No comments